Đào tạo giáo viên khóa 8

TÔI – VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN CỦA CUỘC ĐỜI THEO CÁCH RẤT RIÊNG

Ngày đó đào tạo cho giáo viên về phương pháp tiếp cận Reggio Emilia, mình có nói với các thầy/cô rằng: “Đừng nên phức tạp vấn đề khi chơi với trẻ”. Hãy cứ hồn nhiên và “bề bộn” như trẻ thôi. Không cần phải tính toán và sắp đặt quá nhiều, hãy sống trọn vẹn với trẻ mỗi khoảnh khắc nhỏ, mỗi chi tiết nhỏ để làm nên một dự án lớn.

Ngẫm lại thấy đó cũng là cách mình đang viết lên những câu chuyện của cuộc đời mình. Bắt đầu từ những thứ nho nhỏ của riêng mình, mình đã có những câu chuyện thú vị mà khi nhìn lại – mình luôn mỉm cười hạnh phúc và thấy trọn vẹn không có gì nuối tiếc..

Bản tính của mình từ xưa đã luôn thích những thứ tỉ mẩn xiu xíu nhưng chứa đựng những điều đáng yêu kiểu của riêng mình. Ví dụ như:

Làm những cuốn nhật ký bằng album ảnh về những điều đang qua

Sắm một bạn rùa phát nhạc và sao để làm một bầu trời sao trong phòng với tiếng nhạc du dương của những bài hát mình thích

Sưu tầm những tấm bưu thiếp ảnh nho nhỏ hoặc postcard ở những nơi đi đến, ra bưu điện đóng dấu gửi về địa chỉ nhà – để khi đi xa về nhà sẽ có một “lá thư” do mình gửi có lưu lại địa danh và ngày tháng về một nơi đã đi qua

Hay đơn giản hơn chỉ là viết lại dấu tích một điều gì đó cho cuốn sách mới mua để ghi dấu sự kiện.

Từ hồi làm trường, cuộc sống bận rộn với ngổn ngang bao thứ, có lúc chẳng cả kịp chăm sóc cho sức khỏe bản thân – nhưng tâm hồn thì vẫn luôn giữ một góc nhỏ rất riêng cho mình, với những thói quen khó bỏ, như:

Luôn rất thích sổ và thường tặng cho riêng mình một quyển sổ nhỏ xinh cho những dịp đặc biệt. Như mùa khai trường, kiểu gì cũng phải sắm cho mình một chút hành trang để tự tạo và duy trì sự hào hứng cho bản thân với năm học mới

Thích bật một bài hát hay hay hợp với tâm trạng tùy ngày mưa, ngày nắng,… rồi ôm cậu con trai nhún nhảy theo giai điệu du dương.

Vẫn duy trì thói quen viết lách cho bất cứ những điều gì trong cuộc sống và thấy muốn lưu lại, dù là rất nhỏ. Để lâu lâu ngó lại cũng được 1 bộ sưu tập sách tự truyện của cá nhân kha khá dày

Rồi ngay đến cái cách làm trong công việc của mình cũng thể hiện rõ những điều nho nhỏ ấy.

Đến với trường Joy sẽ là một trời yêu thương của mình dành cho các em bé được chăm chút từ những thứ nho nhỏ của kỷ niệm lưu giữ lại tuổi thơ của các con.

Hay một khóa đào tạo giáo viên về Reggio cuối cùng trong năm được quyết định tổ chức chỉ từ 1 tin nhắn nho nhỏ của 1 chị ở TP.HCM xin cuộc hẹn về 1 buổi cafe. Thế là quyết định luôn sẽ mở lớp chia sẻ chuyên sâu về Reggio Emilia, ban đầu mới chỉ có 1 học viên đó. Cam kết với chị ấy là dù chỉ có mình chị em cũng sẵn sàng chia sẻ, chỉ cần chị quyết tâm để con nhỏ 16 tháng tuổi ở nhà và ra Hà Nội với em.

Kết quả mình có được là:

+ Nhân duyên đã quy tụ những con người yêu trẻ và nhiệt huyết từ khắp nơi về học chung một lớp: 1 chị có con nhỏ 16 tháng tuổi từ Hồ Chí Minh ra, một mẹ mang bầu 5 tháng tuổi từ Móng Cái – Quảng Ninh quyết định ở lại Hà Nội sau khi vừa đặt xe về Quảng Ninh mà không hề mang theo tư trang quần áo chuẩn bị cho việc ở lại xa .. với các học viên từ chủ trường, bà mẹ giáo dục sớm ở Ninh Bình, Hưng Yên, từ cô giáo đến thầy giáo – 1 lớp học hình thành từ toàn những điều đặc biệt. Yêu thương đong đầy – rõ ràng chỉ bắt đầu từ một sự tình cờ vô cùng nhỏ bé.

+ Và trong ngày học cuối cùng của khóa 6 lại có buổi ghé thăm của học viên khóa 2 từ Thanh Hóa ra cùng với túi đặc sản nem chua nức tiếng.. Mới ngày nào còn mi nhon tươi trẻ, giờ đã là bà mẹ bỉm sữa đi làm hồ sơ sinh đón chào bé thứ hai nhưng vẫn không quên tranh thủ qua Joy một lát trước khi vào viện

+ Là những cái ôm chia tay khi mai lớp học lại mỗi người đi về một tỉnh, chắc chắn là sẽ nhớ nhau nhiều lắm đó.

+ Là gói quà của học viện ở Sài Gòn gửi tặng riêng cho bé Sóc – một sự chu đáo ấm áp đến ngập tràn hạnh phúc vào một chiều mưa bão cuối tuần..

Bề bộn quá sau 1 tuần làm việc, bề bộn quá sau 1 năm rưỡi gây dựng và phát triển Joy.. Giờ thư thả nhìn lại một phần thanh xuân đang qua và sẽ qua, thấy rõ sự trưởng thành lên của bản thân, nhưng tâm hồn vẫn không bị già nua đi hoặc đổi khác.. chợt nhớ đến câu trên fb đã từng đọc “Giá trị của mỗi người không nằm ở I-phone; I-pad mà ở I’am” …  

 

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *