Với các trại hè, điều các con cần chuẩn bị và sẽ học được đầu tiên, hàng ngày trong mỗi chuyến đi chính là rèn luyện thể lực. Bởi các con sẽ đi lại bằng phương tiện công cộng, một ngày ở trại hè có khi phải đi bộ bằng cả tháng ở nhà (khi ở nhà cứ một bước là lên xe nhà hoặc grab). Có những lúc chân mỏi rã rời vẫn phải chạy tàu điện cho kịp chuyến. Nhưng được cái phương tiện công cộng chủ yếu là tàu điện ngầm, ở dưới lòng đất nên không sợ nắng – mưa, mát mẻ của điều hoà cũng làm xoa dịu bớt sự mất sức của các bạn học sinh.
Nên khi nghe các cô báo lịch trình sẽ đi leo núi, các bạn đã rất lo lắng vì sẽ là leo núi chứ không phải đi bộ, ngoài trời nắng chứ không phải trong không gian điều hoà. Và hành trình sẽ là leo núi liên tục trong hai đến ba tiếng. Có bạn lo lắng quá còn hỏi “cô ơi, leo lên xong phải leo xuống a cô?” 

Tuy nhiên, lo lắng là thế nhưng khi hỏi con muốn đi cung đường khó hay cung đường dễ thì bạn nào cũng đồng thanh chọn cung đường khó – để chinh phục thử thách vượt qua bản thân, lên được đến điểm đích quả cầu trên đỉnh núi.
Và thành quả đã không phụ sự cố gắng nỗ lực của các bạn. Đi dọc đường các con được phóng tầm mắt tự do hết cỡ để ngắm cảnh đẹp của đất trời, của dãy núi được mệnh danh là dãy núi Alps của Nhật Bản
. Các con được nhìn thấy máy tạo tuyết nhân tạo để đến mùa đông, cung đường con đang leo sẽ trở thành cung đường trượt tuyết. Và đứng trên đỉnh núi nhìn xuống hành trình mình đã đi qua, cảm giác của người chiến thắng – quan trọng nhất là chiến thắng chính mình, chắc hẳn sẽ còn đọng lại dư âm trong các con những giá trị lâu dài 








