
Thế là buổi chiều, cô yêu cầu tất cả các bạn lùi lại phía sau, không ai được đi trước hai trưởng đoàn xanh – vàng. Để cho hai bạn tự phải tìm đường, chưa tìm được, cả đoàn sẵn sàng ngồi chờ. Lúc đó hai bạn mới bắt đầu không hiểu mình cần phải tìm gì, hướng đi ra sao, cách lên mặt đất để ra khỏi tàu điện ngầm thế nào..
Bởi vậy, khi giao trách nhiệm và trao việc tự mình chịu trách nhiệm thì muốn ỷ lại vào ai cũng là điều không thể



Và khi chúng ta cùng nhau đồng cam cộng khổ, những câu chuyện kỷ niệm được kể sau này sẽ trở nên sống động và giá trị hơn rất nhiều 







